Đối mặt với đám nữ tử áo đỏ ùa tới như ong vỡ tổ, Đoạn Vân thản nhiên nói: “Các vị đừng vội, từng người một mà tới.”
Trước vẻ thản nhiên của Đoạn Vân, Cửu Muội đang cưỡi trên đầu hắn liền kẹp chặt hai chân, nói: “Ngươi không có tư cách nói, từng người một thì ta cũng phải là người đầu tiên.”
“Ngươi muốn trước thì mau lên đi, thời gian không chờ đợi ai,” Đoạn Vân nói.
Cửu Muội kinh ngạc nói: “Dung mạo thanh thuần tú lệ như vậy, hóa ra lại là một gã phóng đãng.”




